XIN CỨU GÍUP NGƯỜI BỊ BỎ RƠI SẮP CHẾT ĐÓI !
-
Ông Kim Anh ơi ! Ông giúp tui cái này.
-
Bà cứ nói.
-
Có thằng nhỏ đó, co giật hoại tử nằm đã nhiều năm.
Gần đây má nó chết chẳng còn ai chăm sóc, lâu lâu mình tới thăm, càng ngày càng
tội.Ngày trước còn tại chức còn quà cáp mình giúp được nó nhiều. Nay về hưu thì
bất lực. Mình tin nó bị bỏ rơi hoàn toàn…Cả mấy ông cha nhà ông nữa ! (cười…).
-
Thế nó ở đâu ?
-
Tới ngà tư Đ D. Chạy một đoạn. Đường ra biển một
cây số.Turn left. One hundred meter.Turn right. Go a head. Two hundred meter. Turn
lefv…Cát trắng… lưa thưa vài nhà…
-
Chúc mừng Anh Văn cho người lớn tuổi…Vùng đó mình
biết.Tới đó vài ba lần.Cách xứ cũ mình 5 cây số nhưng cách nhà thờ kia chỉ 1 cây.Dân
nhập cư miền Bắc có đạo.
-
Sao cái gì ông cũng biết vậy ?
-
Vậy mới là ông cha, mới là linh mục ! (Tôi gáy với
nó, vì nó vốn chẳng thích gì LM , chẳng thích gì bà Sơ. Nói nhỏ thôi hồi đó nó đi
tu bị cho về. Ra đời nó rất giỏi.Thành đạt. Ngay thẳng, liêm chính).Vậy bà muốn
tui giúp gì ?
-
Thế ông biết nơi nó ở rồi ! Tui nghĩ nó sắp chết
đói. Bây giờ chỉ nhờ ông !
-
Lính cũ của tui có đủ. Anh Trưởng Caritas. Anh
giáo họ trưởng giáo họ Gioan .Thẩm tra. Dễ. Bà yên tâm. Tối nay tối báo lại bà
. OK ! Bye bye
(còn tiếp)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét