1
Qua
hai ngày nắng ráo cánh đồng lúa non xanh vàng một chút. Màu xanh của cây lúa
khỏe đủ nắng sau gần một tuần mưa, bão Kalmaegi, âm u thiếu nắng, èo uột…Cánh
đồng bay mùi thơm phức như cơm mới.Các em học sinh về chiều mà nắng còn tha
thiết vàng. Nhiều tốp học sinh đi xe đạp ngược chiều ra biển của tôi.Trong một
tốp học sinh nữ có tiếng “chào cha!”.Tôi ngước nhìn chỉ nhận ra khuôn một em
gái ca đoàn nhỏ.
-
Cha đẹp trai chưa!
-
Như ba tao hồi đó !
Nhóm học sinh
nữ ấy vượt qua, tôi không rõ hai em nào
nói hai câu đó.
2
“Như bao
tao hồi đó”. Bây giờ ba đứa gái đó không còn đẹp trai.Vì sao ? Vì tai nạn,vì đã chết hay đã
ly dị mẹ nó....
Ba đứa gái
nào mà chẳng đẹp mà chẳng cao sang mà
chẳng là nhất trên mọi thứ nhât trên đời.
Tôi nghiệp
đứa con gái nhỏ không còn ba.Ba nó chỉ còn trong ký ức.Chỉ còn trong mơ.
3
Linh mục
làm gì cho đứa bé, những con người không còn ba, không còn mẹ ?
Hãy có
hương vị của cơm mới, hương vị cánh đồng lúa thơm.
Hương vị
của Thiên Chúa Tình Yêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét